Bài viết gốc : http://qtcs.com.vn/bai-du-thi-sach-song/sach-song-p2-530-giot-nuoc-mat-hanh-phuc/ Tiếng chuông nhà thờ sắp điểm, những chiếc kim đồng hồ chầm chậm nhích dần về con số mười hai. Mọi thứ có gì đó chậm lại ,cứ đủng đỉnh ,lững thững trong đêm giao thừa . Nhớ lại các năm trước,, tôi chưa lần nào đón giao thừa cùng gia đình ,lần thì tôi nằm ngủ đến mức mà tiếng pháo hoa giao thừa hết lúc nào tôi cũng không hay , rồi còn những năm tỉnh dậy sau mười hai giờ thì thấy bố mẹ tôi đang cầu nguyện với lời kinh rất nhỏ như không muốn làm chúng tôi tỉnh giấc ,nén hương đứng bất động khói bay nhè nhẹ trên bàn thờ,mọi thứ rất nhẹ nhàng . Giờ tôi nghĩ lại mình thật trẻ con , hay tôi không suy tư nhiều về gia đình , về tình cảm các thành viên trong gia đinh tôi . Tôi thật vô tâm. Với cảm nhận của riêng tôi thì gia đình tôi có gì đó hơi xa cách , không thân thiết lắm . Đó là cái cảm xúc khi mà tôi mới học lớp 9 thôi - cảm xúc của đứa không muốn lớn ,không trưởng thành